Rủ em sinh viên 2k6 sang trọ cưỡi ngựa

Bữa cơm cũng không phải là cao lương mỹ vị cho lắm, chỉ có chả cá thu chiên vàng xắt miếng chấm nước mắm dầm ớt xanh, canh khổ qua nấu tôm và lòng heo xào dưa cải chua. Đó chính là lý do vì sao mà cũng như những hè trước, cô Lan dự định là hè này ở lại Bà Rịa để kiếm việc làm thêm. – Cửa ở nhà dưới, Mimi đóng kỹ hết chưa? Mimi….! Tiếc quá, lâu rồi mà vẫn chưa có dịp. Tất nhiên, vì cô Lan là cô giáo, vả lại năm nay cô cũng đâu còn nhỏ tuổi gì nữa nên cô làm sao có thể không nhận thức được hậu quả việc Lợi sắp làm với cô mà chắc chắn là thế nào trước sau gì nó cũng làm, dù cho cơn bão số 9 bên ngoài có làm long trời lở đất đi chăng nữa. Nó buông cô Lan ra rồi đóng chặt cửa sổ lại và hai cô trò trở lại ngồi nơi bàn, tiếp tục tiệc sinh nhật. Lúc bấy giờ, có lẽ cô Lan và Lợi hai cô trò đã hoàn toàn quên hẳn đi cơn bão số 9 đang vần vũ bên ngoài, quên cả không gian và thời gian, thậm chí không còn nhớ là mình từng là cô trò của nhau ; cả hai chỉ còn biết mỗi một điều là họ đang cùng nhau bước cõi tình chốn yêu đầy hoa thơm cỏ lạ. Bả nói em mua thêm đèn cầy lớn để phòng hờ tối nay bão tới, cúp điện thì có mà đốt.